Trước chúng mình, anh cũng đã từng yêu... Đã coi nhau hơn tất cả mọi điều, Cũng "làm liều", cũng thề non hẹn biển, Như tình đầu, sâu đậm chẳng thể quên. Cứ ngỡ như ông Trời đã se duyên, Tưởng như lời thề nguyền từ kiếp trước. Nhưng tương lai nào ai biết trước được, Cả dặm trường bỗng nhường lại kiếp sau. Dù duyên trời cho đôi lứa gặp nhau, Nhưng ngờ đâu sớm ngoảnh đầu ly biệt. Cứ cho rằng tình yêu là bất diệt, Đã mấy người đi hết được "trăm năm"? Chuỗi ngày dài nối lại được mấy năm, Không viếng thăm, cũng chẳng hề nhắc đến. Chợt thấy em giữa đường đời mỏi mệt, Cảm xúc này, sao giống hệt người xưa! Vẫn những ngày mặc mưa nắng đón đưa, Cùng dựng xe dưới bóng dừa gió mát, Cũng vườn nhài toả hương thơm ngào ngạt, Vẽ tên mình lên bờ cát ven sông... Biết chuyện rồi, em có giận anh không? Khi trong lòng anh vẫn còn người cũ. Dù người đó đã chìm trong giấc ngủ, Chẳng bao giờ "không rủ cũng đến thăm". Rồi chúng mình lại tính chuyện "trăm năm", Bao